Thế Huệ mạnh, khả năng Tô – Chính liên thủ?

Hiện nay, Vương Đình Huệ đang cố gắng để tạo ra thế “3 mũi giáp công”, đánh vào Tô Lâm, hay chí ít thì cũng tạo được thế gọng kìm, kìm hãm Tô Lâm.

Tại Bộ Chính trị, Vương Đình Huệ chiếm ưu thế hơn hẳn. Tại Bộ Công an, phe Huệ và phe Tô bất phân thắng bại. Tại Bắc Triều, Vương Đình Huệ cũng đang lợi thế hơn Tô Lâm. Ngược lại, phe Tô Lâm chỉ còn bám víu vào một thế cờ duy nhất, đó là đánh mạnh vào đàn em của Vương Đình Huệ. Hiện có thông tin, em trai ông Huệ bị câu lưu và trợ lý của ông cũng đang nằm trong tầm ngắm của Tô Lâm.

Nếu nắm được bằng chứng phạm pháp rõ ràng, như trường hợp Hậu “Pháo” hối lộ ông Võ Văn Thưởng, thì Vương Đình Huệ cũng không có lối thoát. Tuy nhiên, câu hỏi mà giới phân tích đặt ra là, bằng chứng về những khoản tiền bẩn qua tay em ruột và trợ lý của ông Huệ, có đủ thuyết phục hay không? Bởi đa số thời gian công tác của ông Huệ là ở Trung ương, thời gian về địa phương chỉ khoảng 1 năm. Đó là lúc ông Huệ làm Bí thư Thành uỷ Hà Nội, tạm thay thế cho Hoàng Trung Hải bị kỷ luật.

Ông Tô Lâm đã bố trí tay chân làm giám đốc công an 63 tỉnh thành trên cả nước. Cho nên, những người từng kinh qua các chức vụ bí thư hay chủ tịch tỉnh, thường khó thoát khỏi bàn tay của Tô Lâm. Với thời gian ngắn ngủi làm Bí thư Thành uỷ Hà Nội của ông Vương Đình Huệ, nếu ông có “nhúng chàm” và bị ông Tô Lâm nắm được thì ông Huệ rất khó thoát khỏi bàn tay Tô Lâm.

Bản tính Tô Lâm là hay làm liều, ra tay mạnh mẽ và bất chấp. Cho nên, tin đồn về việc bắt giữ em ruột và nhắm vào trợ lý của ông Huệ, mà không công bố trước báo chí nhà nước, thì điều này cũng có khả năng. Không rõ, ông Tô Lâm dùng chiến thuật “rung cây dọa khỉ”, để cho ông Vương Đình Huệ “có tật giật mình”, hay là 2 người thân cận của ông Vương Đình Huệ đã bị Tô Lâm nắm hết bằng chứng sai phạm? Với tính khí Tô Lâm, một khi đã có bằng chứng, thì sẽ đánh úp ngay, chứ không chần chừ, thương lượng, ngã giá… mất thời gian. Cho nên, việc bắt người không công bố, làm cho một số nhà phân tích nghi ngờ về thứ vũ khí lợi hại trong tay Tô Lâm.

Nếu ông Tô Lâm không đủ bằng chứng thuyết phục để hạ ông Vương Đình Huệ, thì rất có thể, người bị thịt không phải là ông Huệ mà chính là Tô Lâm. Bởi ông Huệ đã thể hiện rõ ý đồ cắt đứt quyền lực của nhóm Hưng Yên tại Bộ Công an, bằng con bài Phan Đình Trạc. Nếu Tô Lâm mất Bộ Công an và bị đẩy lên ghế Chủ tịch nước, thì khi đó, ông Tô Lâm sẽ trở thành cá nằm trên thớt đối với ông Huệ. Lúc đó, ông Huệ có thể thịt Tô Lâm bất cứ lúc nào.

Nếu thế lực của Vương Đình Huệ đủ mạnh, khiến Tô Lâm bất lực, thì người thua cuộc không chỉ có Tô Lâm, mà có thể có cả Phạm Minh Chính. Còn nhớ, trước Đại hội 13, Vương Đình Huệ và Phạm Minh Chính đấu nhau giành ghế Thủ tướng, nhưng cuối cùng, ông Huệ đã thua cuộc. Có lẽ, ông Huệ khó mà nuốt trôi cục tức này.

Nếu Phan Đình Trạc ngồi vào ghế Bộ trưởng Bộ Công an, thì gần như chắc chắn, Vương Đình Huệ sẽ trở thành Tổng Bí thư. Bởi một khi ông Trạc nắm thóp được Bộ Công an, thì sức mạnh của Tô Lâm sẽ bị hóa giải. Mà khi Vương Đình Huệ vừa nắm chức Tổng Bí thư, vừa điều khiển được Bộ Công an, thì lúc đó, có thể Phạm Minh Chính cũng rơi vào vòng nguy hiểm. Lúc đó, ông Chính phải lo giữ cho chắc chức Thủ tướng, nếu không, ông cũng có khả năng ngã ngựa.

Những ngày gần đây, mạng xã hội lại rộ lên tin đồn, ông Chính liên minh với ông Tô Lâm. Không biết, ông Chính có thực sự nhảy vào bên này để đánh bên kia hay không? Bởi ông Chính cũng có tham vọng đoạt ghế Tổng Bí thư.

Hiện nay, 3 người – Tô Lâm, Vương Đình Huệ và Phạm Minh Chính, đang tạo thành thế chân vạc trong cuộc chiến tranh giành ghế Tổng Bí thư. Vì vậy, nếu thấy ông Huệ đến được gần ghế Tổng hơn, thì khả năng 2 người còn lại liên thủ để hạ ông Huệ là rất cao. Họ liên thủ để loại bỏ 1 đối thủ, rồi sau đó quay ra đấu nhau tiếp.

Hoàng Anh – Thoibao.de